Chàng của nàng



Hai mươi giờ, chàng vẫn dán mắt télé xem kết quả bầu cử (cấp vùng), bình luận. Nàng, tối thứ Bảy hôm trước thức khuya xem chương trình géographie, chẳng hiểu sao sáng Chúa nhật lại thức giấc sớm lúc 7h, không nướng như mọi cuối tuần. Không lăn qua lộn lại ôm ấp chàng như mọi khi. Nàng tắm sớm. Bình thường, vào giờ tin tức nóng hổi như thế này, nàng sẽ ngồi cùng xem, cùng bình...loạn với chàng, nhưng tối qua cơn buồn ngủ ập đến, nàng lăn ra ngủ sớm.

20h nàng lên giường trước cả con, lim dim mắt nhưng nàng vẫn loáng thoáng nghe con trai gọi: Mẹ, con muốn mẹ ôm ấp con. Chàng bảo con trai: Mẹ mệt rồi, để yên cho mẹ ngủ, bố ôm con trong lòng, mình cùng xem télé, khi nào con ngủ, bố sẽ bế con về phòng.

Tối qua nàng thật sự buồn ngủ, chàng và con trai nói với nhau những gì sau đó, nàng không biết. Gần 3h sáng nàng giật mình thức giấc, với tay bật contact đèn đặt trên table de nuit, đồng hồ kim ngắn chỉ 2h55 sáng. Tắt đèn ngủ, nàng tự nói còn sớm, ngủ thêm chút nữa. Nhắm mắt, xem chừng khá lâu, nàng không ngủ lại được, lại bật contact đèn ngủ, nhìn giờ: 3h30. Chàng nằm bên cạnh bắt đầu xoay mình. Nàng biết, chỉ khoảng mười lăm phút nữa chàng sẽ phải thức dậy tắm rửa, ăn sáng, ra sân bay để kịp chuyến bay lúc 6h. Chàng đôi khi đủng đỉnh những lúc đi chơi cuối tuần, nhưng với những chuyến bay, chàng luôn luôn chuẩn bị thời gian "dư dả", luôn làm thủ tục check-in đầu giờ bắt đầu. Cuối tuần, thư ký đã đặt sẵn taxi đến đón chàng lúc 4h30. Giờ này nàng không thể đưa chàng ra sân bay được, bởi không thể dựng đầu con trai bé bỏng của chàng & nàng thức giấc ra tiễn bố.

Đúng 4h30, tài xế taxi gọi vào di động của chàng: Tôi đang đợi anh ngoài cổng. Chàng mặc nhanh chiếc áo len xanh nước biển sát cánh bên ngoài chiếc chemise xanh da trời để lộ chiếc cravate ton sur ton ở cổ áo len hình tim. Nàng nhìn chàng mỉm cười. Nàng cười, vì nàng thầm nghĩ trông chàng cũng còn thư sinh lắm, dẫu rằng chàng đã bước qua tuổi trung niên từ lâu. Cái lạnh đầu xuân buổi sương sớm vẫn còn hơi hướm mùa đông, nàng chià chiếc foulard carreau hai màu nước biển đậm nhạt cho chàng, ra ý nên khoác vào cổ.

Chàng hôn nàng thật dịu dàng, nàng có cảm tưởng mỗi lần chàng đi như thế, chàng luôn hôn nàng dịu dàng hơn cả những ngày thường. Vòng tay siết chặt nàng trong lòng, chầm chậm buông, khoác lên người chiếc manteau đen tuyền mà nàng mua tặng chàng từ dịp sinh nhật năm ngoái. Đeo chéo chiếc laptop vào người, tay cầm chiếc sắc tay gọn gàng đựng quần áo vừa đủ hai ngày.

Ánh đèn vàng hắt dáng chàng đi nhanh nhẹn ra cổng, nàng nhìn theo âu yếm tự nhủ: Yêu chồng đến tận cùng có thể!

5h10, nàng nhận cuộc gọi di động từ chàng: Anh vừa xong check-in. Khoảng mười phút nữa anh sẽ lên máy bay.

Chàng đi dự hội thảo.