Chỉ là thí dụ...



Nằm bên chàng, bỗng nàng đề nghị: _ Anh này, nhân dịp ngày thư ký sắp tới, anh hẹn hò thư ký...đi ăn đi uống riêng với anh đi! Thay vì dùng từ mời nghe cho nhẹ nhàng lịch sự, nhưng nàng cố tình dùng từ hẹn hò.

Chàng liền buông sách, nghiêng người, nhìn nàng bảo: _ Này cưng, ngày thư ký thì anh chỉ việc tặng cô ấy món quà, ngay tại văn phòng là đủ. Hơn nữa, người ta là đàn bà có chồng con hạnh phúc, anh cũng có em và con thật ấm êm hạnh phúc, em nghĩ sao bỗng dưng bảo anh làm...điều bất thường ấy?

Nàng đáp một hơi: _ Là em muốn anh chỉ làm thí dụ xem sao thôi, anh thử...gây ra faute để anh...không còn là người chồng người cha chỉn chu tử tế nữa, để em thử xem mình có ghen tuông? Để em được hiểu cảm giác...đau khổ bị chồng...phản bội. Để xem mọi người trong công ty của anh sẽ thêu dệt như thế nào? Để một vài bạn bè của em không thốt lên: Cuộc sống hôn nhân của chúng mình như...mơ,...

Chàng chăm chú nghe, vẫn cái vẻ chỉn chu nghiêm túc trả lời: Chưa bao giờ anh thấy em dại dột đến thế, cưng ạ! Sao anh lại có thể ngu xuẩn đến mức tự chà đạp lên viên ngọc quý. Sao anh lại có thể...dũng cảm bôi tro trét trấu lên mặt mình và em & con chứ. Anh không bao giờ thử dại dột như thế, đừng đùa dại dột em nhé. Rồi chàng cười bảo: _ Một yêu cầu nhảm nhí nhất trong suốt mười năm nay mới nghe, lần đầu cũng như lần cuối nghe cưng. À không, xem như anh chẳng nghe thấy.

Nói xong, chàng ôm nàng hôn say đắm. Nàng nhiệt tình hưởng ứng. Họ yêu nhau đấy...!