Ướt sũng trời đông tháng Hai


Hôm nay trời Nice ướt sũng, mở đầu ngày mới bằng một cơn mưa, rồi rả rích suốt cả ngày. Mình và anh, cả hai đều ghét mùa đông. Đông về mang theo cái lạnh se sắt, khô hanh, làm da thịt ta...ngứa ngáy, cứ như dính phải cây lông mắt mèo. Anh ghét đông về, chỉ vì nó, anh phải sử dụng đến crème toàn thân.

Đông về trên bờ Địa Trung Hải còn đồng nghiã với những cơn mưa, khiến trời thêm rét. Cái lạnh tháng Hai buốt giá hơn cả, nhiều khi ta luôn phải cuốn tròn trong blouson, giày thể thao, từ xa xa cứ ngỡ hình nộm di động...

Mùa đông tháng Hai tuyết rơi ở nơi vùng đất "ấm" của đất nước hình lục lăng, những khi tuyết rơi, toàn thành phố như được (bị) khoác lên lớp áo trắng tinh khiết, từ cửa sổ văn phòng nhìn ra trông đẹp làm sao! Song, lại quá nguy hiểm khi phải ngồi sau vô lăng, bởi nếu không khéo, tai nạn có thể xảy ra bất cứ lúc nào vì sự trơn trượt từ những tảng băng.

Hôm nay không có tuyết tháng Hai thường niên. Có mưa. Tin nhắn trưa nay, anh lại bảo, anh ghét cơn mưa mùa đông, nó rét mướt ảm đạm, khiến lòng u ám, không chút hứng khởi làm việc. Anh nhớ những ngày nắng chói chang ở Sing. , nơi đó đã dành cho anh những bước chân hưởng thụ vào những chiều lộng gió dọc theo Singapore River. Từ nơi cao ốc Raffles City bước ra mỗi chiều, anh chỉ cần thả bộ dọc theo đại lộ North Bridge là có thể hóng được cơn gió từ sông đưa vào. Anh bảo, anh nhớ lần đầu chúng mình gặp nhau nơi đó, ngang qua toà nhà quốc hội Singapore, anh đã hóm hỉnh hỏi em có túm được lão nghị nào chưa? Anh bảo, anh nhớ Sing. quá đỗi cái đảo quốc tí hon sạch gọn thân thiện đó. Anh cầu mong được trở lại nơi đó làm việc - nơi mà anh & em đong đầy kỷ niệm yêu đương.

Chiều về, anh nhăn nhó vì thời tiết khó ưa, ôm em vào lòng, anh bỗng rên rỉ ướt sũng trời đông tháng Hai, cả buổi trưa nay anh không tập trung làm việc tốt, nó khiến anh nhớ những ngày sôi động ở Sing. của anh & em và lũ bạn.

Ngày ấy vui quá anh nhỉ!