Anh & Em



Dạo gần đây mình mau mệt, ngủ ít, mắt thêm thâm quầng. Nói với anh, chắc em bắt đầu lão hoá. Anh cười bảo không, em của anh...già rồi. Vậy thì anh đi cưới cô khác tre trẻ thay vào chỗ em đi. Không, dứt khoát không cưới ai khác, ngoài em, người đàn bà chưa già của anh ạ. Em chưa già, hiểu không cưng. Trong mắt anh, em vẫn là hình ảnh cô gái hai tám lúng liếng đồng tiền tươi xinh. Anh yêu nhất nụ cười của em. Anh yêu làn da thơm tho mịn màng của em. Đó là lý do vì sao anh thích massage cho em mỗi tối trước khi ngủ.

Anh có biết những khi anh lướt nhè nhẹ tay trên lưng em, cho em cảm giác dễ chịu vô cùng! Một cảm giác âu yếm. Một cảm giác yêu thương. Cảm giác chở che, bao bọc. Anh khiến em như thêm nũng nịu, mềm mại hẳn lên.

Bình yên, rất bình yên hạnh phúc!


Anh bảo trông em vẫn còn xanh, em cần đi hóng gió biển. Cuối tuần, anh lại đưa em và con đi Villefranche, thành phố biển be bé yên bình, chỉ có tiếng sóng biển rì rầm, thỉnh thoảng một cú đánh ầm, anh hỏi: Em có nghe sóng biển gào gì không? _ Gì ạ? _ Anh yêu em! Rồi anh nhìn em đầy âu yếm.

Nếu không có con ngồi giữa chúng mình, có lẽ mọi người xung quanh lại ngỡ chúng ta là những kẻ mới...yêu nhau lần đầu. Mà lần đầu ngày xưa ấy cách đây đã mười năm rồi anh nhỉ, em và anh tình tứ tay trong tay ngập tràn niềm say mê bên nhau. Cảm xúc đó dường như vẫn tồn tại đến tận bây giờ, và như thắm lại. Em yêu ghê lắm cảm xúc bên anh, cho em cảm giác vững chãi từ anh. Một cảm xúc đong đầy yêu đương từ mà em luôn dùng khi có ai đó hỏi về anh, Chris yêu của em!