Gay go!



Anh không thích "chơi" blog. Lại càng không thích post hình.

Anh không thích trò chơi chính trị, bởi lắm người trông vỏ ngoài bóng bẩy đạo mạo, ăn nói lưu loát nhưng đằng sau lại nhiều thủ thuật, bỉ ổi.

Anh ngại em viết blog có hơi thở chính trị. Anh ngại nhất khi em lên cơn rủa xả nhà cầm quyền độc tài vi nờ khi còn Y!360°.

Anh chẳng bao giờ cao giọng theo kiểu em đừng hay anh cấm. Anh chỉ bày tỏ nỗi lo nếu vợ xui bị điệp viên vi xi mạng đang từng ngày từng giờ từng phút theo dõi bloggers Việt trong và ngoài nước để bắt bớ, qui chụp, nhằm dập đi ngọn lửa đòi đa nguyên đa đảng. Người Việt hải ngoại nếu bị chụp: Hoặc bị từ chối visa, hoặc vẫn được cấp visa (khi muốn về thăm quê hương, đất nước), nhưng đến cửa khẩu sân bay thì chúng bảo không nghênh đón, hay được nhập cảnh nhưng bị theo dõi ngầm, để rồi sau đó bắt ngay khi chúng muốn.

Khi quyết định xây nhà ở đây, mình cũng tự nhủ sẽ ghi lại nơi đây cảm xúc gia đình yêu thương. Vậy mà hôm nay mình không thể không nghe không thấy không nói khi mà chúng nó ngày càng ra sức đàn áp bóp nghẹt những tiếng nói không cùng quan điểm với chúng. Chúng vẫn xoen xoét với thế giới vi nờ có dân chủ. Chỉ muốn buông một câu chửi...miạ nó một lũ sâu mọt, bán nước - lừa phỉnh - mị dân lành một cách ngụy biện giả tạo, nhưng lại ve vẩy đuôi bên cạnh thằng tàu cộng đểu giả, răm rắp tuân lệnh. Biển đảo đất đai mất dần, khai thác khoáng chất độc hại (bauxite) ------> sẽ ảnh hưởng trầm trọng đến sức khoẻ con người, nay lại cho thuê đất trồng rừng.

Được đằng chân lân đằng đầu. Không khéo, một ngàn năm nô lệ giặc Tàu sẽ xảy ra. Tưởng tượng, lúc đó người Việt ở hải ngoại thành lập chính phủ lưu vong? Tibet còn có Đạt Lai Lạt Ma. Người Việt, ai sẽ là người đứng đầu cho chính phủ lưu vong ấy?

Gay go!