Ta hay Tây?


Hôm nay mình ghé chợ Asiana mua bao gạo nhỏ 2kg, phòng khi J. bỗng dưng muốn ăn cơm, bất ngờ gặp một chị người Việt, chỉ biết chị vài lần khi đi chợ châu Á, vậy mà vừa thấy mình chị đã vội giữ lại kể chuyện hỏi ý, nên về nhà hơi trễ.

Chị buồn phiền vì không thể uốn con theo ý muốn của chị theo kiểu văn hoá Việt. Chị kể dông dài như một cách xả stress. Cuối cùng chị hỏi: theo Ta hay Tây hả em?

Hỏi ý em hả? Ừ, nói chị nghe thử!

Em cũng hiểu khi chị sang đây đã là 38, nên văn hoá Việt ăn sâu trong trí não chị là đúng, rồi chị sanh ngay sau đó không lâu, hai bé cách nhau 2 năm (nay đã 5 & 7 tuổi). Vậy, nếu chị muốn dạy con theo văn hoá Việt thì nên đem con về VN sống luôn cho đỡ suy nghĩ, phiền não.

Chị nhìn mình có vẻ rất bất ngờ, hơi phật ý, vì kiểu nói thẳng, quá thẳng, nhưng vẫn muốn nghe mình nói.

Theo Ta hay Tây thì tùy chị. Nhưng chị đừng quên, trẻ sanh ra ở Pháp, ăn - uống - tiếp xúc hàng ngày món ăn và văn hoá Pháp và cả đa văn hoá (vì có nhiều sắc tộc), bắt con phải theo văn hoá Việt trong khi chúng không được lặn ngụp trong môi trường văn hoá đó, hơi khó chị ạ. Đừng ra rả bắt trẻ phải thế này, phải thế kia theo kiểu Việt trong môi trường Tây. Cứ tự nhiên thông qua các món ăn, kiểu cách phong thái riêng của mỗi gia đình gốc Việt nơi đây, thì bỗng dưng trẻ ít nhiều cũng sẽ nhiễm.

Mình cũng đã...chê chị ấy lối ép con phải ăn, mà phải ăn thật nhiều cho...mập mạp kẻo bên nhà lại chê con mình ở trời Tây sao ốm. Ôi trời... mình thốt lên, chẳng hiểu sao bên VN nuôi con nít cứ phải ú na ú nu mới gọi là...tốt, trong khi lại rất rất ít vận động hay chơi thể thao so với trẻ bên đây. Ép trẻ ăn, nên đến bữa trẻ hãi hùng đâm ra ghét không chịu ăn là phải, tâm lý mà. Chưa kể còn chạy sau con để đút cho ăn; ra giá kiểu như ăn đi sẽ mua đồ chơi, cho đi xe máy một vòng, v.v... Chẳng hiểu luôn, sao chị không tập ngay từ khi bé biết ngồi vững và biết ăn, đến giờ ăn cho ngồi ngay ngắn trên ghế của chúng, một thói quen tốt khiến trẻ cũng sẽ chững chạc. Kể cả cũng cần tập cho trẻ tự ăn, ăn dơ cũng được, sau đó lau chùi rửa ráy thay đồ. Vậy mà con chị đã 5 tuổi vẫn có sự trợ giúp của chị. Đó là lý do bé thường xuyên bị đói giờ ăn trưa ở trường là đúng, bởi bộ phận cantine không thể chờ đợi mãi một trẻ cứ...ngậm hay vừa ăn vừa chơi. Họ phàn nàn, yêu cầu chị phải tập thói quen tốt để hội nhập tốt cùng với bạn bè đồng trang lứa.

Nhân tiện mình nói luôn cho chị biết, nên chuẩn bị tâm lý, sau này khi con chị 18, đôi mươi có bạn trai, nếu muốn cha mẹ con cái không hờn trách nhau thì cứ để đôi trẻ được đi lại với nhau. Thanh niên bên đây khác hẳn thanh niên bên VN, nghiã là họ rất độc lập và ý thức tương lai nghề nghiệp. Bồ thì bồ, yêu thì yêu nhưng vẫn ý thức chuyện học, dù học nghề hay học đại học. Thậm chí nên dặn con đi bác sĩ xin thuốc ngừa thai hoặc dùng condom để tránh tình trạng mang thai ngoài ý muốn. Nếu con lỡ, làm ơn đừng chửi rủa là...ô nhục gia đình, mà hãy giúp con nuôi đứa bé. Bảo đảm cha mẹ Tây luôn làm như vậy. Còn khoản chi tiêu, quy định một tháng cho bao nhiêu trong tài khoản của con, nếu con cảm thấy xài không đủ, cứ bảo con đi làm thêm, có thể bảo con lau dọn toàn bộ nhà cửa hay rửa xe hơi rồi trả công -là cách giúp con hiểu sức lao động từ việc kiếm tiền. v.v... và v.v... Chị vừa nghe vừa như nhìn mình từ hành tinh khác rơi xuống trước mặt chị. Rồi buông câu: Em trẻ lại ở đây lâu có khác.

Trời...

Ngày xưa mình và anh khi còn sinh viên cũng có đi làm thêm chút chút, chủ yếu để kiếm kinh nghiệm, vì cả hai rất may mắn được bố mẹ lo cho đầy đủ, có bao nhiêu xài bấy nhiêu. J. sau này, mình và anh cũng sẽ áp dụng như vậy.