Duyên - Nợ


Đã rất lâu, từ sau lễ cưới của nàng, nàng không gặp anh, bởi cả hai không còn ở chung một thành phố một quốc gia.

Nàng nhớ hôm đám cưới mình, nàng và chồng bận rộn tiếp khách, dù có khoảng gần mười lăm phút gì đó chồng nàng trò chuyện với anh, nhưng nàng nhớ lúc đó tay nàng bận cầm hoa cưới, chứ không kè sổ giấy bút như thói quen nghề nghiệp có sẵn trong giỏ. Mà anh đến dự tiệc cũng chỉ lịch lãm trong bộ veste, không cầm theo thứ gì, nên việc ghi điạ chỉ mail mới cho anh là không thể. Ai chuyển cho anh?

Bỗng nhận được mail anh, nàng bất ngờ. Ừ, nàng bảo nàng bất ngờ nhưng cảm giác thú vị. Mail anh không dài, chỉ vỏn vẹn vài câu: Cả nhà khoẻ chứ, em? Anh chúc em mãi bình an hạnh phúc. _ Là sao? Bỗng dưng rất lâu hai đứa mất liên lạc, biết là anh cũng rất bận rộn công việc, sao bỗng dưng lại mail nói bấy nhiêu? Nhưng sao anh lại biết điạ chỉ email mới của em?

Đó là điều bí mật, anh mail đáp lại, chỉ cần biết anh dõi theo hạnh phúc của em.

Có chút cảm động trong nàng, nhưng nàng không nói gì, chỉ viết lại bằng ba dấu chấm hỏi, rồi nhấn nút envoyer.

Không có mail đáp lại, nàng chẳng thắc mắc, cũng chẳng mong mail, lại càng không bị xáo trộn tình cảm. Nàng tự nhủ, từ ngày bỏ anh đi, tim nàng bớt hồ hởi cho chuyện yêu đương trai gái, bởi nàng hiểu tình cảm của nàng chưa đủ chín để phải kè kè với một anh. Nàng càng không phải type người thích sĩ diện lúc nào cũng có người con trai bên cạnh như thể tỏ ra với mọi người tui có nhiều bạn trai theo đuổi nha. Sĩ kiểu vậy chi cho mệt, trong khi thực chất nàng chẳng có tình cảm, yêu đương gì. Chỉ khi nàng gặp chồng nàng bây giờ, nàng nhận ra tất cả những người con trai bẻn mép chút chút hay bẻn mép nhiều nhiều đều không thuộc trái tim nàng, chỉ có chàng của nàng ít nói, cách ứng xử trách nhiệm, ánh nhìn tin cậy mới làm tim nàng rung lên. Chàng không hoa mỹ lời nói, nhưng đủ kiên nhẫn chiều chuộng với kiểu lãng đãng, thơ thẩn, khùng khùng của nàng. Nàng biết trái tim nàng thuộc về chàng và ngược lại. Gia đình bé nhỏ của nàng thường xuyên rộn rã tiếng cười không gì có thể khiến nàng lung lay, cho dù sáng nay nàng lại nhận được mail anh kể lại cái thuở nhiều mơ mộng, lãng mạn, rằng anh nhận ra tình cảm anh dành cho nàng là tình yêu. Tình yêu đơn phương.

Nàng đáp, nàng giữ gìn kỷ niệm, trân trọng tình cảm, tuyệt nhiên nàng không khuyên anh nên cưới vợ cho...có cặp có đôi. Với nàng, từ tình yêu đi đến hôn nhân cũng còn là cái duyên cái nợ. Như cái duyên vợ chồng nàng vậy. Thế nên, chẳng có lý do gì nàng phải khuyên anh cưới vợ khi anh mail lại hỏi "Em không khuyên anh cưới vợ à?'. Không, trừ khi anh gặp được duyên.